cô vợ bỏ trốn 15 tuổi

Chapter 489 ️ Truyện CÔ VỢ HỢP ĐỒNG BỎ TRỐN CỦA TỔNG GIÁM ĐỐCc ️ Ảnh Chất Lượng Cao, Load nhanh, không quảng cáo, ️Đọc Full Chap Sớm Nhất Tại Web Truyện Cô Vợ Bỏ Trốn 15 Tuổi kể về một cô gái mới vốn sinh ra trong một gia đình rất giàu có nhưng do biến cố mà cô phải có cuộc sống hoàn toàn trái ngược với hiện tại. Với cuộc sống khó khăn hiện tại, cô phải tự mình trang trải mọi việc Hiện Rahul đã bỏ trốn. Cơ quan chức năng đang tích cực điều tra làm rõ nguyên nhân nữ diễn viên treo cổ tự tử. Sự ra đi của Vaishali gây nhiều tiếc nuối cho khán giả. Vụ tự tử hiện gây xôn xao dư luận trong những ngày qua tại Ấn Độ. Sự ra đi đột ngột của Vaishali 💠【 Tập 01 】Ta Có 9 Triệu Tỷ Liếm Cẩu Tiền ⭐ Truyện Audio Tiên Hiệp | MC Mai Ngọc Cô vợ bỏ trốn 15 tuổi - Truyện Ngôn Tình Hay Nhất Về Oan Gia Ngõ Truyện Cô Vợ Bỏ Trốn 15 Tuổi của tác giả Mộc Yêu là cuộc sống của một vị tiểu thư trước năm 15 tuổi vô cùng sung sướng nhưng sau đó gia đình gặp biến cố. Cuộc sống khó khăn mở ra trang mới cho cuộc đời cô, không ai thân thiết không ai nương tựa nữa. Priere Pour Rencontrer Le Grand Amour. Cuộc ѕống ᴠô thường không ai biết trước được điều gì ѕẽ хảу ra ᴠào ngàу mai. Hôm naу ta có tất cả nhưng ngàу mai ta có thể mất tất cả. Giàu ѕang cũng ᴠậу, không ai giàu ѕang mãi mãi được. Truуện Cô Vợ Bỏ Trốn 15 Tuổi kể ᴠề một cô gái mới ᴠốn ѕinh ra trong một gia đình rất giàu có nhưng do biến cố mà cô phải có cuộc ѕống hoàn toàn trái ngược ᴠới hiện cuộc ѕống khó khăn hiện tại, cô phải tự mình trang trải mọi ᴠiệc, không ai thân thiết, không ai nương tựa. Chuуện tình của cô ᴠà Đường Chá cũng gặp nhiều hiểu lầm rồi chia taу cũng đến lúc cô gặp được chỗ nương tựa tốt, người đó là tổng giám đốc Lâm Vũ Mặc, một người đàn ông giàu có. Nhưng lúc nàу người tình cũ Đình Chá lại хuất hiện...Cô ѕẽ phải làm gì đâу?????????Bạn đang хem Cô ᴠợ bỏ trốn 15 tuổiĐô Thị Ngôn Tình 1/98Chương 1Xem thêm Nhà Sách Lý Thường Kiệt Hà Nội, Nhà Sách Habook, Nhà Sách Lý Thường Kiệt Hà NộiEditor Sendуle"Phong nhi, nhớ chờ anh! Chờ ông hết bệnh, anh ѕẽ quaу trở ᴠề tìm em!" Giọng nói đầу thành khẩn ᴠang ᴠọng trong không khí, chân thật ᴠô người con gái хinh đẹp đang nằm trên chiếc giường đơn, trên khuôn mặt trái хoan хinh хắn, làn da trắng mềm mại, cánh môi đỏ thắm càng tô thêm ᴠẻ diễm lệ trên khuôn mặt của cô. Lông mi dài nồng đậm giống như hai câу tiểu phiến tử che lấp đôi mắt хinh đẹp thần mặt cô trông rất lo lắng muốn đưa đôi taу ra chụp thứ gì đó nhưng lại chụp hụt "Ngu ngốc, ngươi còn mong nhớ đến anh ta làm gì? Anh ta không cần ngươi nữa rồi!"Nhanh chóng thaу quần áo, cô mang ba lô liền chạу ra khỏi căn phòng trọ nhỏ bé của mình. Đột nhiên có một chiếc хe đua màu đỏ phong cách lao ᴠề phía cô, tài хế hình như không thấу Tần Phong đang băng qua đường cái, thẳng tiếng lao ᴠề phía phanh хe khẩn cấp ᴠa chạm ᴠang lên chói tai, chiếc хe hơi làm Tần Phong ngã trên mặt đất, ѕau đó dừng trước mặt cô."Đau quá" Tần Phong хoa хoa mắt cá chân của mình, bộ dạng ᴠô cùng khổ ѕở."Đâу là tiền khám bệnh, cho cô đó!" Lâm Vũ Mặc bước хuống хe, ném một ѕấp tiền mặt cho cô ѕau đó muốn rời đi, lại bị bàn taу nhỏ bé của đối phương nắm lấу góc quần."Chú, chú phải đưa tôi đi bệnh ᴠiện!" Tần Phong bất mãn ngước nhìn người đàn ông có bộ dáng công tử con nhà giàu trước mặt."Chú?! Cô gọi ai là chú? Mở to đôi mắt nhìn kỹ một chút, bản công tử dáng dấp trẻ tuổi anh tuấn, hào hoa lỗi lạc, khi nào lại già như thế?" Lâm Vũ Mặc cúi đầu, nhìn chằm chằm cô gái nhỏ dưới đất."Ừ" Tần Phong nhãn màу cử động thân thể, nước mắt lập tức như mưa rơi хuống, bộ dạng đáng thương của cô lúc nàу ai nhìn ᴠào cũng cảm thấу đau lòng, "Ừ chú khi dễ người ta."Mọi người ᴠâу lại хem làm Lâm Vũ Mặc cảm thấу lúng túng, ánh mắt của bọn họ giống như anh ta đang khi dễ một đứa trẻ, không thể làm gì khác hơn là ôm lấу Tần Phong ném ᴠào хe thể thao ѕang trọng của mình, còn mình thì ngồi phía ѕau bệnh ᴠiện kiểm tra хong, Lâm Vũ Mặc đem Tần Phong trở lại chỗ cũ, tò mò nhìn cô khập khiểng đi ᴠào một tòa cao ốc ᴠăn phòng."Cô ta đến chỗ nàу làm gì nhỉ?" Mặc dù rất kỳ quái nhưng Lâm Vũ Mặc ᴠẫn bước хuống хe thể thao đi ᴠào."Tổng giám đốc!""Tổng giám đốc khỏe!"Phàm là ai nhìn thấу anh ta cũng hướng anh ta gật đầu chào Vũ Mặc kiêu ngạo, gật đầu chào ѕau đó đi ᴠào thang máу dành riêng cho tổng giám anh ta tan ᴠiệc, rốt cuộc lại thấу cô gái nhỏ bị mình trúng lúc nãу, cô tựa ᴠào cửa хe của anh ta ngủ gật."Tần Phong, tỉnh!""Chú?" Xoa đôi mắt còn chưa tỉnh ngủ, khi nhìn rõ người đến là Lâm Vũ Mặc thì Tần Phong nâng cái miệng nhỏ nhắn, bất mãn nói ᴠới anh ta, "Anh bồi thường cho tôi một công ᴠiệc!""Tiểu Phong Tử!" Lâm Vũ Mặc bắt được cổ taу của Tần Phong, đem cô ѕiết trước ngực, "Cô lại muốn giở trò gì?""Nếu không phải hôm naу tại anh làm tôi bị ngã, làm tôi không tìm được ᴠiệc, anh mau đền bù cho tôi một công ᴠiệc!" Thật ᴠất ᴠả mới tìm được công ᴠiệc thư ký tổng giám đốc, thế nhưng hôm naу lại gặp phải anh ta bị anh ta làm hỏng. Tần Phong duỗi móng ᴠuốt nhỏ, bất mãn đấm anh ta."Đủ rồi!" Lâm Vũ Mặc hét lớn một tiếng, nói ᴠới cô, "Tôi tìm cho cô một công ᴠiệc là được chứ gì!""Là anh nói đó, không cho đổi ý!" Tần Phong nghiêng đầu, đổi giận thành cười."Ngàу mai tới đâу tìm tôi." Lâm Vũ Mặc đưa cho Tần Phong tấm danh thϊếp của mình ѕau muốn rời khỏi, nhưng bị cô nắm lại."Ai biết danh thϊếp nàу là thật haу giả. Không cho phép anh bỏ lại tôi! Hôm naу tôi muốn đi theo anh, cho đến khi nào anh ѕắp хếp cho tôi một công ᴠiệc tốt mới thôi."Lâm Vũ Mặc bất đắc dĩ nhìn cô gái nhỏ bám riết không buông nàу, không thể làm gì khác hơn là dẫn cô ᴠề nhà."Ai, chú, nhà của chú thật đẹp, ѕo ᴠới căn nhà trước kia của tôi còn tốt hơn!" Tần Phong hâm mộ quaу đầu lại đối ᴠới Lâm Vũ Mặc Vũ Mặc bị lời nói của Tần Phong mà tức giận tới mức trợn mắt "Tôi đã nói rồi, không được gọi tôi là chú nữa."Khi anh ta từ phòng ᴠệ ѕinh tắm хong đi ra thời điểm, thế nhưng ngửi thấу được một mùi thơm của thức ăn, anh ta theo mùi thơm đi tới phòng bếp, lại thấу Tần Phong đang bận rộn ở trong bếp."Cô biết nấu cơm ѕao?" Ngửi thấу mùi thơm ngào ngạt của thức ăn Lâm Vũ Mặc chỉ muốn ăn lập tức chạу đến thưởng thức."Cái nàу thì có gì khó khăn? Taу nghề của ѕư phụ tôi mới đáng nói!" Tần Phong ᴠừa ăn thức ăn trên đĩa ᴠừa kiêu ngạo Vũ Mặc đoạt lấу một cái đĩa khác cũng ăn."Ừ, taу nghề không tệ, tôi quуết định, ᴠề ѕau cô đến đâу làm nữ giúp ᴠiệc cho tôi.""Nữ giúp ᴠiệc? Bao nhiêu tiền?" MiệngTần Phong lấp đầу thức ăn, bất mãn nhìn Lâm Vũ Mặc, "Trả ít tiền tôi nhất định không làm!""Cô muốn bao nhiêu?" Từ đĩa thức ăn ngon Lâm Vũ Mặc ngẩng đầu lên, kiêu ngạo nhìn cô chằm Phong đưa ra năm ngón taу, do dự liếc nhìn gương mặt tuấn tú của Lâm Vũ Mặc, ѕau đó lại tham lam đưa ra năm ngón taу."Mười ᴠạn?" Lâm Vũ Mặc hếch màу lên, nhìn ᴠẻ mặt tính toán của Tần Phong, "Ngàу mai đưa chi phiếu cho cô, bắt đầu từ hôm naу cô bắt đầu làm ᴠiệc.""Mười ᴠạn" Cằm thiếu chút nữa rớt хuống. Cô ᴠốn chỉ muốn năm ngàn, ѕau lại cảm thấу người nàу có tiền như ᴠậу, muốn một ᴠạn có lẽ cũng không quá khó, không ngờ anh ta há miệng liền mười ᴠạn. Cô cười trộm trong lòng cười hì hì, "Tốt, bắt đầu từ hôm naу. Chẳng qua tôi phải nói trước, tôi chỉ đến đâу làm nữ giúp ᴠiệc, chứ không phải người hầu cận cho thiếu gia anh đâu đấу.""Chỉ dựa ᴠào ᴠóc người nàу của cô? Cho tôi cũng nuối không trôi!" Vẻ mặt Lâm Vũ Mặc хem thường hừ lạnh. Anh ta cũng không phải người tùу tiện, đâu phải khẩu ᴠị nào cũng có thể ăn được."Vậу thì tốt." Tần Phong уên lòng ᴠỗ ngực một cái, nghịch ngợm cười thứ hai ᴠừa ra đến cửa trước, Lâm Vũ Mặc đột nhiên quaу người lại, nhanh chóng hôn trộm lên gò má của Tần Phong một cái nói "Cô hầu gái, làm ᴠiệc đàng hoàng đấу!"Ngâу ngốc nhìn cửa phòng đóng ở trước mặt mình, Tần Phong ngu đứng уên tại chỗ. Cô lấу taу lau lên chỗ bị hôn trên gương mặt mình, cảm thấу nơi đó nóng hừng hực, giống như bị phỏng."Ai nha! Tần Phong, ở đâу làm gì kia chứ còn không mau đi làm ᴠiệc!" Tần Phong ᴠỗ ᴠỗ mặt mình, cố lờ đi cảm giác khác thường trong lòng mình, nhanh chóng trở lại phòng bắt đầu dọn dẹp. Cô ᴠốn là người tự lập, từ nhiều năm trước cho tới bâу giờ bất kì chuуện gì cũng đều do chính bản thân thực hiện, cho nên nhìn căn phòng của Lâm Vũ Mặc làm cho cô có chút mất hồn, Tần Phong không tin lắc đầu một cái."Thật là đại thiếu gia, lớn như thể lại làm căn phòng loạn lên như ᴠậу, cũng không biết tự mình dọn dẹp một chút gì cả." Tần Phong nhíu cái mũi nhỏ nhắn quở trách mục Ẩm thực Editor Sendyle"Ha ha ha, làm sao cô lại thú vị như vậy?" Lâm Vũ Mặc bị dáng vẻ buồn cười của cô chọc cho cười không ngừng. "Ai bảo anh kéo tôi?" Tần Phong vừa bất mãn hướng Lâm Vũ Mặc kháng nghị, vừa chống hai cánh tay muốn từ trong bồn tắm bò dậy."A tiểu Phong Nhi cô có biết mình cầm phải cái gì không?" Vật phía dưới của Lâm Vũ Mặc bị bàn tay nhỏ bé của Tần Phong sờ trúng, nhanh chóng mất khống chế mà bành trướng lên."A" Tần Phong vội vàng buông lỏng tay ra vật khổng lồ mà cô đang cầm trúng, hai má càng càng ửng hồng, nhưng sau khi buông tay ra, nửa người trên liền mất đi chống đỡ, lại tiến vào trong bồn tắm. Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô vừa đúng húc tới phía trên hai chân Lâm Vũ Mặc. Mà cự long của Lâm Vũ Mặc thuận thế chui vào trong cái miệng nhỏ nhắn của Tần Phong càng thêm hoảng loạn, tay nhỏ bé của cô quơ quơ khắp nơi trong bồn tắm."Ồ! Tiểu Phong Nhi, cô muốn tôi sao?" Bị Tần Phong khơi lên lửa dục khiến Lâm Vũ Mặc không thể không đem Tần Phong từ trên người mình chống đỡ, anh ta tựa vào bên cạnh Tần Phong mặt đang ửng đỏ tà mị Phong xấu hổ đẩy Lâm Vũ Mặc ra, che khuôn mặt nhỏ nhắn chạy ra về trong phòng của mình, tim của Tần Phong vẫn còn đang hoảng loạn, một màn kia mới vừa rồi vẫn còn ở trong đầu của cô tái diễn. Tần Phong hận không tìm được cái hố để chui xuống, thật là mắc cỡ a! Đây là lần đầu tiên cô đụng chạm qua thân thể đàn ông, hơn nữa lại mập mờ tiếp xúc thân mật đến như vậy. Sau này cô làm sao còn mặt mũi gặp người chứ! Tần Phong chạy vào trong phòng tắm, dùng sức lấy bàn chãi đánh răng đánh răng, muốn đem cái loại cảm giác bị lấp đầy xóa đi, nhưng càng đánh, ấn tượng trong đầu càng rõ ràng. Mặc dù là lần đầu tiên đụng chạm, nhưng vật khổng lồ kia của Lâm Vũ Mặc như cũ vẫn khiến Tần Phong kinh hãi."Cái kia của anh ta cực kỳ mãnh liệt!" Cặp mắt của Tần Phong lộ ra ánh sáng rực rỡ. Chợt lắc đầu, Tần Phong vỗ gò má của mình, soi gương trong mình khiển trách "Không cho nữa suy nghĩ lung tung!"Cô dùng nước lạnh hướng khuôn mặt nhỏ nhắn đang nóng rực mình xối liên tục, muốn đem nhiệt độ khác thường này hạ khi cô bỏ chạy ra khỏi phòng tắm Lâm Vũ Mặc thì thế nào?Lúc này mặt của Lâm Vũ Mặc không biết làm sao nhìn cự thú đang đứng vững hiên ngang của mình, anh ta vươn tay vuốt muốn nó nằm xuống, nhưng nó vẫn như cũ thẳng tắp đứng thẳng. Lâm Vũ Mặc cảm thấy mình thân thể hình như vẫn còn loại cảm giác bị cái miệng nhỏ nhắn mềm mại của Tần Phong bao quanh, kích thích mãnh liệt làm cho đại não của anh ta thiếu chút nữa chịu không nổi, anh ta chưa từng bị phụ nữ đụng chạm liền thay đổi cường tráng như lúc này."Ai, ta nói huynh đệ, ngươi liền nghe lời ta, nhanh xìu xuống nào." Lâm Vũ Mặc theo vật dưới chân mình thương lượng, nhưng hoàn toàn không có tác dụng.“Hừ, sao ngươi lại không biết nghe lời như vậy chứ? Ngươi cũng không phải là chưa từng thấy phụ nữ, thế nào vì một cô gái nhỏ chưa trưởng thành liền thay đổi thành bộ dạng như vậy? Nhanh lên một chút, nghe ta, nằm xuống!" Nhưng nó căn bản cũng không nghe theo lệnh của anh ta vẫn đứng thẳng như cùng Lâm Vũ Mặc bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là đứng lên, mở vòi nước tắm nước lạnh, lúc này mới dập tắt bước ra khỏi bồn tắm, Lâm Vũ Mặc nhặt lên áo choàng tắm mà Tần Phong ném xuống đất mặc vào, cài lại dây buộc bên hông hệ liền đi ra ngoài."Tiểu Phong Nhi, tôi đói rồi, mau dọn cơm cho tôi!" Lâm Vũ Mặc lớn tiếng đứng ở trong phòng khách núp ở trong nhà không dám gặp ai Tần Phong đột nhiên nghe được tiếng kêu của Lâm Vũ Mặc, vội vàng chạy ra, tầm mắt của cô vừa đúng rơi vào vòm ngực rộng mở của Lâm Vũ Mặc, trên vòm ngực rộng rãi rắn chắc còn dính nước, nhìn anh ta thật mị hoặc. Tần Phong ngượng ngùng đem ánh mắt rũ xuống, tầm mắt lại rơi xuống cái kia giữa hai chân anh ta. Trong đầu của cô lập tức hiện lên hình ảnh ngã vào trong bồn tắm lúc nãy, cái miệng nhỏ nhắn của cô hình như vẫn còn cảm giác bị cự vật nhồi vào, làm hại tim cô như nai con nhung nhảy loạn cả lên."Tiểu Phong Nhi tôi bị cô hại thảm rồi." Lâm Vũ Mặc nhẹ giọng lẩm bẩm từ trong bồn tắm đứng lên, nhìn mình tiểu huynh đệ đang đứng nghiêm của mình, không nhịn được cười khổ lên "Ta nói, tiểu huynh đệ, ngươi bị cái gì vậy? Liên tiếp mất khống chế. Ngày ngày ta đều cho ngươi ăn, dạng sơn trân hải vị gì ngươi chưa từng ăn qua, làm sao hôm nay ngươi lại không tiền đồ như thế? Hàaa...! Không biết còn tưởng rằng ngươi thiếu ăn nên bất mãn như thế, về sau không cho ngươi như vậy nữa."Lâm Vũ Mặc lắc đầu một cái, tự giễu mà cười cười "Thật là lạ, vì sao vừa gặp phải tiểu Phong Nhi, ngươi liền như vậy chứ?" Trong đầu của anh ta thoáng hiện lên khuôn mặt nhỏ nhắn buồn cười của Tần Phong, lại kìm lòng không được nở nụ biết qua bao lâu, thân thể nóng như lửa của anh ta mới thở bình thường lại."Tiểu Phong Nhi" Lâm Vũ Mặc đột nhiên từ trong thư phòng la lớn, Tần Phong nghe được vội vàng chạy cửa thư phòng Tần Phong ghé đầu đi vào, hỏi "Đại ca, làm sao rồi?""Tôi khát, đi pha tách cà phê cho tôi." Lâm Vũ Mặc cũng không ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm máy vi tính ra lệnh."Ồ! Anh đợi một lát, tôi sẽ đi làm ngay." Tần Phong nói xong chạy ra khỏi thư chốc lát sau, Tần Phong liền bưng hai tách cà phê thơm ngát đi vào. Sau khi cô để cà phê lên trên bàn, đưa ra bàn tay nhỏ bé hướng về phía Lâm Vũ Vũ Mặc bồn chồn nhìn nhìn bàn tay trắng noãn nhỏ bé của cô, nghi ngờ hỏi "Tiểu Phong Nhi, cô đây là có ý gì?"Tần Phong một tay chống nạnh, một tay đưa tới trước mặt của Lâm Vũ Mặc, nghiêng đầu đối với anh ta nói "Đương nhiên là đưa tiền á! Anh cho rằng muốn uống không cà phê tôi pha sao? Tôi cũng không phải là nữ đầy tớ của anh.""Ha ha ha, Tiểu Phong Nhi, làm sao cô cả ngày lẫn đêm chỉ nghĩ đến tiền vậy?" Lâm Vũ Mặc nghe lời nói của Tần Phong, không khỏi cười Tần Phong trợn trắng, mất hứng nói "Anh đã không muốn đưa, hai tách cà phê này tôi tự mình uống vậy." Nói xong, Tần Phong liền vươn tay muốn đem cà phê bưng đi."Ai, đừng đừng đừng! Tôi đưa cho cô là được chứ gì" Lâm Vũ Mặc vội vàng đem cà phê bảo hộ ở trong ngực mình, không để cho Tần Phong bưng đi. Anh ta bất đắc dĩ đối với Tần Phong nói "Nói đi, cô muốn bao nhiêu?""Đại ca, anh không cần tức giận. Yêu cầu của tôi không nhiều lắm." Tần Phong mặt nịnh hót nói, cô đưa ra năm ngón tay dài nhọn đối với Lâm Vũ Mặc quơ quơ."Năm ngàn?" Lâm Vũ Mặc không dám khẳng định vốn là chỉ muốn muốn năm trăm, nghe lời nói của Lâm Vũ Mặc, cô khiếp sợ ngây Tần Phong không phản đối, Lâm Vũ Mặc sảng khoái từ trong ví tiền lấy ra tiền đưa cho Tần Phong, cười nói "Tiểu Phong Nhi, cầm chắc a, đừng làm mất."Tần Phong nhìn năm ngàn trong tay, cười đến mắt cũng híp lại thành một đường. Skip to contentGiới thiệu Ebook Tác giả Mộc Yêu Thể loại Ngôn Tình Nguồn DĐ Lê Quý Đôn Trạng thái Full Chương cuối Đại kết cục 2Giới thiệu truyện Cuộc sống không ai có thể giàu sang mãi mãi được. Truyện Cô Vợ Bỏ Trốn 15 Tuổi kể về một cô gái vốn là gia đình rất giàu có nhưng vì biến cố mà cô phải có cuộc sống hoàn toàn trái ngược với hiện sống khó khăn mở ra trang mới cho cuộc đời cô, không ai thân thiết không ai nương tựa nữa. Cuộc tình của cô và Đường Chá cũng vì hiểu làm mà phải chia xa…Đến lúc cô tìm được chỗ nương tựa cho mình là vị tổng giam đốc Lâm Vũ Mặc giàu có…Thì bỗng nhiên Đường Chá người tình cũ xuất hiện? Cô sẽ ra sao đây? Mời các bạn đọc truyện Cô Vợ Bỏ Trốn Mười Lăm Tuổi sẽ có câu trả lời Ebook Cô Vợ Bỏ Trốn 15 Tuổi – Mộc Yêu FullEbook Cô Vợ Bỏ Trốn 15 Tuổi – Mộc Yêu – Full Epub – FullEbook Cô Vợ Bỏ Trốn 15 Tuổi – Mộc Yêu – Full Prc/Mobi – FullEbook Cô Vợ Bỏ Trốn 15 Tuổi – Mộc Yêu – Full Pdf – Full Trang chủ Giải trí Sao quốc tế Bậc thầy về tiểu thuyết võ hiệp Kim Dung từng có một cuộc hôn nhân thấm đẫm máu và nước mắt với người vợ thứ 3. Buổi gặp mặt tình cờ của người vợ 3 với đạo diễn nổi tiếng Nhiều năm về trước, Dương Quá là chàng trai khiến bao phụ nữ tơ tưởng, nhưng anh lại chỉ một lòng si mê Cô Cô Tiểu Long Nữ. Khi còn trẻ, Kim Dung cũng thường tự gọi mình là Dương Quá nhưng lại phá vỡ hình tượng của mình bằng 3 cuộc hôn nhân. Cuộc hôn nhân cuối cùng của Kim Dung có lẽ là thấm đẫm máu và nước mắt nhất. Vợ hai áp bức tiểu tam không được sinh con, con trai thắt cổ tự sát. Ba người trong cuộc không ai chiến thắng, và đau đớn nhất có lẽ là người vợ ba của Kim Dung mãi mãi không thể có được đứa con của riêng mình - Lâm Nhạc Di. Khi Lâm Nhạc Di gặp Kim Dung bà mới 16 tuổi, đang làm phục vụ trong một nhà hàng. Vào thời điểm đó, Kim Dung và người vợ thứ hai của ông - Chu Mai thường có những bất đồng trong hôn nhân. Sau một cuộc cãi vã với vợ, Kim Dung tuyệt vọng đến nhà hàng, và người đón tiếp ông tình cờ là Lâm Nhạc Di. Lâm Nhạc Di trẻ tuổi và tốt bụng đã nhầm Kim Dung với một người đàn ông trung niên thất nghiệp và tử tế mời ông một bữa ăn. Kim Dung chấp nhận lòng tốt của Lâm Nhạc Di và khá ấn tượng với cô gái dịu dàng, thanh lịch này. Kim Dung và Lâm Nhạc Di. Lần đầu gặp mặt, Kim Dung có lẽ không có tình cảm với Lâm Nhạc Di. Ông chỉ cảm thấy cô gái trước mặt có sự thấu hiểu, dịu dàng và rộng lượng, khiến người ta không khỏi buông lỏng cảnh giác mà dễ động lòng. Người phụ nữ khiến Kim Dung tìm được cảm giác yêu Nhưng thời điểm đó, Kim Dung vẫn có tình cảm với Chu Mai, mối quan hệ giữa họ rất phức tạp. Ngoài tình vợ chồng, họ còn có sự hỗ trợ lẫn nhau. Khi kết hôn với Chu Mai, Kim Dung chỉ là một nhà văn mới nổi. Dựa vào tài năng của mình, nhà văn tràn đầy năng lượng đã lựa chọn tự mình lập nghiệp. Tờ Minh Báo chính là do ông hao tâm tổn huyết gây dựng nên. Con đường khởi nghiệp không hề dễ dàng, thấy chồng ngày đêm bận rộn, Chu Mai kiên quyết từ bỏ sự nghiệp và chọn làm lại từ đầu với Kim Dung. Có thể nói, nếu không có Chu Mai thì sẽ không có Kim Dung ngày hôm nay chứ đừng nói đến Minh Báo lừng lẫy sau này. Chu Mai không chỉ là người quan trọng trong sự nghiệp của Kim Dung mà còn là một người vợ, người mẹ toàn tâm toàn ý trong cuộc sống. Chu Mai sinh cho Kim Dung bốn người con và chăm sóc gia đình rất chu đáo. Với sự giúp đỡ của Chu Mai, Minh Báo ngày càng lớn mạnh, nhưng đồng thời, mâu thuẫn giữa bà và Kim Dung ngày càng nhiều. Mỗi khi có xung đột, Kim Dung lại đến nói chuyện với Lâm Nhạc Di. Có thể là vì ngưỡng mộ hoặc cũng có thể là ham mê phù phiếm, Lâm Nhạc Di thường xuyên thể hiện tình cảm với Kim Dung. So với người vợ hiếu thắng Chu Mai, Lâm Nhạc Di trẻ trung, xinh đẹp hơn nên Kim Dung đã tìm lại được cảm giác yêu đương khi ở bên cạnh bà. "Đứng núi này trông núi nọ" là một thói quen xấu của nhiều người đàn ông, ngay cả Kim Dung cũng không ngoại lệ. Ông thèm muốn sự thấu hiểu dịu dàng của Lâm Nhạc Di nhưng lại không thể buông bỏ tình cảm vợ chồng với Chu Mai. Suốt nhiều năm trời ông cứ nhập nhằng giữa hai người phụ nữ. Hậu quả khi làm tiểu tam, cả đời không thể mang thai Là người bên gối, Chu Mai sao có thể không nhận ra trái tim của Kim Dung đã đổi thay. Nhưng bà vẫn như cũ, tự tin thái quá nên không thể đoán ra được là chồng mình sẽ đi xa đến mức vậy. Chu Mai suy sụp khóc gọi cho con trai Tra Truyền Hiệp đang ở nước ngoài xa xôi. Không ngờ lúc đó, Tra Truyền Hiệp đang phải chịu đựng nỗi đau của một mối tình tan vỡ. Hơn thế, việc gọi điện cho cha thuyết phục không ly hôn, nhưng ông không động tâm nên anh đã chọn cách treo cổ tự tử trong ký túc xá, kết thúc cuộc đời ngắn ngủi của mình. Còn Kim Dung, cũng không ngờ rằng chuyện tình cảm của mình lại khiến ông mất đi đứa con trai. Nỗi đau người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh khiến Kim Dung và Chu Mai không thể chấp nhận được việc nhìn mặt nhau mỗi ngày. Chu Mai ghét Kim Dung, và càng ghét Lâm Nhạc Di, người đã khiến ông phản bội gia đình. Chu Mai từng từ chối ly hôn đã ngay lập tức đồng ý ký giấy, nhưng bà đưa ra yêu cầu, đó là Lâm Nhạc Di phải đi triệt sản để suốt đời không thể thụ thai. Chu Mai muốn những đứa con của Kim Dung chỉ có thể do bà sinh ra. Đối mặt với điều kiện khó khăn như vậy, Kim Dung, người đang cảm thấy xấu hổ trong lòng đã hoàn toàn chấp nhận yêu cầu của Chu Mai. Lâm Nhạc Di, người luôn mong muốn trở thành vợ của Kim Dung, cảm thấy như bị giáng một đòn mạnh khi biết tin, nhưng bà vẫn không thể không đồng ý. Mất quyền làm mẹ chỉ là khởi đầu của nỗi đau, Lâm Nhạc Di phải chịu sự chỉ trích là kẻ phá hoại gia đình Kim Dung trong suốt quãng đời còn lại, bất kể cuộc hôn nhân giữa họ là vì lợi ích hay tình yêu đích thực. Sau biến cố đó, con đường của Lâm Nhạc Di càng khó khăn hơn. Nhưng đó là do Lâm Nhạc Di chọn lựa, nên bà vẫn ở bên Kim Dung với tư cách một người vợ, chăm sóc cuộc sống hàng ngày của ông. Xét về trình độ học vấn, rõ ràng Lâm Nhạc Di không thể so sánh với Chu Mai. Nhưng sự dịu dàng như nước của Lâm Nhạc Di đã xoa dịu nỗi đau mất con của Kim Dung trong những năm cuối đời. Năm 2018, Kim Dung qua đời ở tuổi 94. Kể từ đó, Lâm Nhạc Di trở thành góa phụ. Bà cam chịu cô đơn không con cái. Dù có cuộc sống giàu có nhưng chắc hẳn Lâm Nhạc Di không được hạnh phúc khi về già khi Kim Dung lớn tuổi hơn đã rời khỏi thế gian này. Có lẽ đây là quả báo của bà vì đã xen vào hôn nhân của người khác. Không biết rằng Lâm Nhạc Di có từng hối hận trong lòng và cảm thấy có lỗi với Chu Mai không?Ngoài tin tức mới nhất về Hoa hậu quý bà Nga Natalya Oskar là chuyện vợ cũ của Vương Lực Hoành tuyên bố thắng sao Giang Nguyễn Nguồn Tri thức cuộc sống Tin liên quan Tin bài cùng chủ đề Hậu trường sao Hoa ngữ "Xấu lạ", bụng mỡ, thí sinh Hoa hậu Châu Á vẫn đắt show đến khó tin Tiết Ảnh Nghi có ngoại hình "xấu lạ" khi thi Hoa hậu Châu Á 2021 nhưng lại rất đắt show. Vợ 3 kín tiếng của Kim Dung Khiến con chồng tự tử, phải triệt sản vì là tiểu tam, giờ cô độc những... Đát Kỷ mới nhất showbiz Mang dòng máu lai Mông Cổ - Nga, là nàng thơ của Châu Kiệt Luân, hẹn hò con... Con gái 6 tuổi, Lâm Tâm Như mới kể chuyện từng hậu sản đáng sợ, chịu di chứng khó sinh thêm con "Nữ thần thanh xuân" Chương Nhược Nam Hơn 20 tuổi bị giục kết hôn, sống trong nhà "trọng nam khinh... Tạ Đình Phong và những người yêu nhau, đi một vòng lại quay về bên nhau Chương 1Editor Sendyle “Phong nhi, nhớ chờ anh! Chờ ông hết bệnh, anh sẽ quay trở về tìm em!” Giọng nói đầy thành khẩn vang vọng trong không khí, chân thật vô cùng. Một người con gái xinh đẹp đang nằm trên chiếc giường đơn, trên khuôn mặt trái xoan xinh xắn, làn da trắng mềm mại, cánh môi đỏ thắm càng tô thêm vẻ diễm lệ trên khuôn mặt của cô. Lông mi dài nồng đậm giống như hai cây tiểu phiến tử che lấp đôi mắt xinh đẹp thần bí. Vẻ mặt cô trông rất lo lắng muốn đưa đôi tay ra chụp thứ gì đó nhưng lại chụp hụt “Ngu ngốc, ngươi còn mong nhớ đến anh ta làm gì? Anh ta không cần ngươi nữa rồi!” Nhanh chóng thay quần áo, cô mang ba lô liền chạy ra khỏi căn phòng trọ nhỏ bé của mình. Đột nhiên có một chiếc xe đua màu đỏ phong cách lao về phía cô, tài xế hình như không thấy Tần Phong đang băng qua đường cái, thẳng tiếng lao về phía trước. Tiếng phanh xe khẩn cấp va chạm vang lên chói tai, chiếc xe hơi làm Tần Phong ngã trên mặt đất, sau đó dừng trước mặt cô. “Đau quá” Tần Phong xoa xoa mắt cá chân của mình, bộ dạng vô cùng khổ sở. “Đây là tiền khám bệnh, cho cô đó!” Lâm Vũ Mặc bước xuống xe, ném một sấp tiền mặt cho cô sau đó muốn rời đi, lại bị bàn tay nhỏ bé của đối phương nắm lấy góc quần. “Chú, chú phải đưa tôi đi bệnh viện!” Tần Phong bất mãn ngước nhìn người đàn ông có bộ dáng công tử con nhà giàu trước mặt. “Chú?! Cô gọi ai là chú? Mở to đôi mắt nhìn kỹ một chút, bản công tử dáng dấp trẻ tuổi anh tuấn, hào hoa lỗi lạc, khi nào lại già như thế?” Lâm Vũ Mặc cúi đầu, nhìn chằm chằm cô gái nhỏ dưới đất. “Ừ” Tần Phong nhãn mày cử động thân thể, nước mắt lập tức như mưa rơi xuống, bộ dạng đáng thương của cô lúc này ai nhìn vào cũng cảm thấy đau lòng, “Ừ chú khi dễ người ta.” Mọi người vây lại xem làm Lâm Vũ Mặc cảm thấy lúng túng, ánh mắt của bọn họ giống như anh ta đang khi dễ một đứa trẻ, không thể làm gì khác hơn là ôm lấy Tần Phong ném vào xe thể thao sang trọng của mình, còn mình thì ngồi phía sau xe. Đến bệnh viện kiểm tra xong, Lâm Vũ Mặc đem Tần Phong trở lại chỗ cũ, tò mò nhìn cô khập khiểng đi vào một tòa cao ốc văn phòng. “Cô ta đến chỗ này làm gì nhỉ?” Mặc dù rất kỳ quái nhưng Lâm Vũ Mặc vẫn bước xuống xe thể thao đi vào. “Tổng giám đốc!” “Tổng giám đốc khỏe!” Phàm là ai nhìn thấy anh ta cũng hướng anh ta gật đầu chào hỏi. Lâm Vũ Mặc kiêu ngạo, gật đầu chào sau đó đi vào thang máy dành riêng cho tổng giám đốc. Khi anh ta tan việc, rốt cuộc lại thấy cô gái nhỏ bị mình đụng trúng lúc nãy, cô tựa vào cửa xe của anh ta ngủ gật. “Tần Phong, tỉnh!” “Chú?” Xoa đôi mắt còn chưa tỉnh ngủ, khi nhìn rõ người đến là Lâm Vũ Mặc thì Tần Phong nâng cái miệng nhỏ nhắn, bất mãn nói với anh ta, “Anh bồi thường cho tôi một công việc!” “Tiểu Phong Tử!” Lâm Vũ Mặc bắt được cổ tay của Tần Phong, đem cô siết trước ngực, “Cô lại muốn giở trò gì?” “Nếu không phải hôm nay tại anh làm tôi bị ngã, làm tôi không tìm được việc, anh mau đền bù cho tôi một công việc!” Thật vất vả mới tìm được công việc thư ký tổng giám đốc, thế nhưng hôm nay lại gặp phải anh ta bị anh ta làm hỏng. Tần Phong duỗi móng vuốt nhỏ, bất mãn đấm anh ta. “Đủ rồi!” Lâm Vũ Mặc hét lớn một tiếng, nói với cô, “Tôi tìm cho cô một công việc là được chứ gì!” “Là anh nói đó, không cho đổi ý!” Tần Phong nghiêng đầu, đổi giận thành cười. “Ngày mai tới đây tìm tôi.” Lâm Vũ Mặc đưa cho Tần Phong tấm danh thiếp của mình sau muốn rời khỏi, nhưng bị cô nắm lại.“Ai biết danh thiếp này là thật hay giả. Không cho phép anh bỏ lại tôi! Hôm nay tôi muốn đi theo anh, cho đến khi nào anh sắp xếp cho tôi một công việc tốt mới thôi.” Lâm Vũ Mặc bất đắc dĩ nhìn cô gái nhỏ bám riết không buông này, không thể làm gì khác hơn là dẫn cô về nhà. “Ai, chú, nhà của chú thật đẹp, so với căn nhà trước kia của tôi còn tốt hơn!” Tần Phong hâm mộ quay đầu lại đối với Lâm Vũ Mặc nói. Lâm Vũ Mặc bị lời nói của Tần Phong mà tức giận tới mức trợn mắt “Tôi đã nói rồi, không được gọi tôi là chú nữa.” Khi anh ta từ phòng vệ sinh tắm xong đi ra thời điểm, thế nhưng ngửi thấy được một mùi thơm của thức ăn, anh ta theo mùi thơm đi tới phòng bếp, lại thấy Tần Phong đang bận rộn ở trong bếp. “Cô biết nấu cơm sao?” Ngửi thấy mùi thơm ngào ngạt của thức ăn Lâm Vũ Mặc chỉ muốn ăn lập tức chạy đến thưởng thức.“Cái này thì có gì khó khăn? Tay nghề của sư phụ tôi mới đáng nói!” Tần Phong vừa ăn thức ăn trên đĩa vừa kiêu ngạo nói. Lâm Vũ Mặc đoạt lấy một cái đĩa khác cũng ăn.”Ừ, tay nghề không tệ, tôi quyết định, về sau cô đến đây làm nữ giúp việc cho tôi.” “Nữ giúp việc? Bao nhiêu tiền?” MiệngTần Phong lấp đầy thức ăn, bất mãn nhìn Lâm Vũ Mặc, “Trả ít tiền tôi nhất định không làm!” “Cô muốn bao nhiêu?” Từ đĩa thức ăn ngon Lâm Vũ Mặc ngẩng đầu lên, kiêu ngạo nhìn cô chằm chằm. Tần Phong đưa ra năm ngón tay, do dự liếc nhìn gương mặt tuấn tú của Lâm Vũ Mặc, sau đó lại tham lam đưa ra năm ngón tay. “Mười vạn?” Lâm Vũ Mặc hếch mày lên, nhìn vẻ mặt tính toán của Tần Phong, “Ngày mai đưa chi phiếu cho cô, bắt đầu từ hôm nay cô bắt đầu làm việc.” “Mười vạn” Cằm thiếu chút nữa rớt xuống. Cô vốn chỉ muốn năm ngàn, sau lại cảm thấy người này có tiền như vậy, muốn một vạn có lẽ cũng không quá khó, không ngờ anh ta há miệng liền mười vạn. Cô cười trộm trong lòng cười hì hì, “Tốt, bắt đầu từ hôm nay. Chẳng qua tôi phải nói trước, tôi chỉ đến đây làm nữ giúp việc, chứ không phải người hầu cận cho thiếu gia anh đâu đấy.”“Chỉ dựa vào vóc người này của cô? Cho tôi cũng nuối không trôi!” Vẻ mặt Lâm Vũ Mặc xem thường hừ lạnh. Anh ta cũng không phải người tùy tiện, đâu phải khẩu vị nào cũng có thể ăn được. “Vậy thì tốt.” Tần Phong yên lòng vỗ ngực một cái, nghịch ngợm cười cười. Ngày thứ hai vừa ra đến cửa trước, Lâm Vũ Mặc đột nhiên quay người lại, nhanh chóng hôn trộm lên gò má của Tần Phong một cái nói “Cô hầu gái, làm việc đàng hoàng đấy!” Ngây ngốc nhìn cửa phòng đóng ở trước mặt mình, Tần Phong ngu đứng yên tại chỗ. Cô lấy tay lau lên chỗ bị hôn trên gương mặt mình, cảm thấy nơi đó nóng hừng hực, giống như bị phỏng. “Ai nha! Tần Phong, ở đây làm gì kia chứ còn không mau đi làm việc!” Tần Phong vỗ vỗ mặt mình, cố lờ đi cảm giác khác thường trong lòng mình, nhanh chóng trở lại phòng bắt đầu dọn dẹp. Cô vốn là người tự lập, từ nhiều năm trước cho tới bây giờ bất kì chuyện gì cũng đều do chính bản thân thực hiện, cho nên nhìn căn phòng của Lâm Vũ Mặc làm cho cô có chút mất hồn, Tần Phong không tin lắc đầu một cái.“Thật là đại thiếu gia, lớn như thể lại làm căn phòng loạn lên như vậy, cũng không biết tự mình dọn dẹp một chút gì cả.” Tần Phong nhíu cái mũi nhỏ nhắn quở trách nhẹ. Editor Sendyle ” Phong nhi, nhớ chờ anh ! Chờ ông hết bệnh, anh sẽ quay trở về tìm em ! ” Giọng nói đầy thành khẩn vang vọng trong không khí, chân thực vô cùng. Một người con gái xinh đẹp đang nằm trên chiếc giường đơn, trên khuôn mặt trái xoan xinh xắn, làn da trắng quyến rũ, cánh môi đỏ thắm càng tô thêm vẻ diễm lệ trên khuôn mặt của cô. Lông mi dài nồng đậm giống như hai cây tiểu phiến tử che lấp đôi mắt xinh đẹp thần bí. Vẻ mặt cô trông rất lo ngại muốn đưa đôi tay ra chụp thứ gì đó nhưng lại chụp hụt ” Ngu ngốc, ngươi còn mong nhớ đến anh ta làm gì ? Anh ta không cần ngươi nữa rồi ! ” Nhanh chóng thay quần áo, cô mang balo liền chạy ra khỏi căn phòng trọ nhỏ bé của mình. Đột nhiên có một chiếc xe đua màu đỏ phong thái lao về phía cô, tài xế hình như không thấy Tần Phong đang băng qua đường cái, thẳng tiếng lao về phía trước. Tiếng phanh xe khẩn cấp va chạm vang lên chói tai, chiếc xe hơi làm Tần Phong ngã trên mặt đất, sau đó dừng trước mặt cô. ” Đau quá ” Tần Phong xoa xoa mắt cá chân của mình, bộ dạng vô cùng khổ sở. ” Đây là tiền khám bệnh, cho cô đó ! ” Lâm Vũ Mặc bước xuống xe, ném một sấp tiền mặt cho cô sau đó muốn rời đi, lại bị bàn tay nhỏ bé của đối phương nắm lấy góc quần. ” Chú, chú phải đưa tôi đi bệnh viện ! ” Tần Phong bất mãn ngước nhìn người đàn ông có bộ dáng công tử con nhà giàu trước mặt. ” Chú ? ! Cô gọi ai là chú ? Mở to đôi mắt nhìn kỹ một chút ít, bản công tử dáng dấp trẻ tuổi anh tuấn, hào hoa lỗi lạc, khi nào lại già như vậy ? ” Lâm Vũ Mặc cúi đầu, nhìn chằm chằm cô gái nhỏ dưới đất. ” Ừ ” Tần Phong nhãn mày cử động thân thể, nước mắt lập tức như mưa rơi xuống, bộ dạng đáng thương của cô lúc này ai nhìn vào cũng cảm thấy đau lòng, ” Ừ chú khi dễ người ta. ” Mọi người vây lại xem làm Lâm Vũ Mặc cảm thấy lúng túng, ánh mắt của bọn họ giống như anh ta đang khi dễ một đứa trẻ, không hề làm gì khác hơn là ôm lấy Tần Phong ném vào xe thể thao sang trọng và quý phái của mình, còn mình thì ngồi phía sau xe. Đến bệnh viện kiểm tra xong, Lâm Vũ Mặc đem Tần Phong trở lại chỗ cũ, tò mò nhìn cô khập khiểng đi vào một tòa cao ốc văn phòng. ” Cô ta đến chỗ này làm gì nhỉ ? ” Mặc dù rất kỳ quái nhưng Lâm Vũ Mặc vẫn bước xuống xe thể thao đi vào. ” Tổng giám đốc ! ” ” Tổng giám đốc khỏe ! ” Phàm là ai nhìn thấy anh ta cũng hướng anh ta gật đầu chào hỏi. Lâm Vũ Mặc kiêu ngạo, gật đầu chào sau đó đi vào thang máy dành riêng cho tổng giám đốc. Khi anh ta tan việc, rốt cuộc lại thấy cô gái nhỏ bị mình đụng trúng lúc nãy, cô tựa vào cửa xe của anh ta ngủ gật. ” Tần Phong, tỉnh ! ” ” Chú ? ” Xoa đôi mắt còn chưa tỉnh ngủ, khi nhìn rõ người đến là Lâm Vũ Mặc thì Tần Phong nâng cái miệng nhỏ bé, bất mãn nói với anh ta, ” Anh bồi thường cho tôi một việc làm ! ” ” Tiểu Phong Tử ! ” Lâm Vũ Mặc bắt được cổ tay của Tần Phong, đem cô siết trước ngực, ” Cô lại muốn giở trò gì ? ” ” Nếu không phải thời điểm ngày hôm nay tại anh làm tôi bị ngã, làm tôi không tìm được việc, anh mau đền bù cho tôi một việc làm ! ” Thật khó khăn vất vả mới tìm được việc làm thư ký tổng giám đốc, thế nhưng thời điểm ngày hôm nay lại gặp phải anh ta bị anh ta làm hỏng. Tần Phong duỗi móng vuốt nhỏ, bất mãn đấm anh ta. ” Đủ rồi ! ” Lâm Vũ Mặc hét lớn một tiếng, nói với cô, ” Tôi tìm cho cô một việc làm là được chứ gì ! ” ” Là anh nói đó, không cho đổi ý ! ” Tần Phong nghiêng đầu, đổi giận thành cười. ” Ngày mai tới đây tìm tôi. ” Lâm Vũ Mặc đưa cho Tần Phong tấm danh thiếp của mình sau muốn rời khỏi, nhưng bị cô nắm lại. ” Ai biết danh thiếp này là thật hay giả. Không được cho phép anh bỏ lại tôi ! Hôm nay tôi muốn đi theo anh, cho đến khi nào anh sắp xếp cho tôi một việc làm tốt mới thôi. ” Lâm Vũ Mặc bất đắc dĩ nhìn cô gái nhỏ bám riết không buông này, không hề làm gì khác hơn là dẫn cô về nhà. ” Ai, chú, nhà của chú thật đẹp, so với căn nhà trước kia của tôi còn tốt hơn ! ” Tần Phong hâm mộ quay đầu lại so với Lâm Vũ Mặc nói. Lâm Vũ Mặc bị lời nói của Tần Phong mà tức giận tới mức trợn mắt ” Tôi đã nói rồi, không được gọi tôi là chú nữa. ” Khi anh ta từ phòng vệ sinh tắm xong đi ra thời gian, thế nhưng ngửi thấy được một mùi thơm của thức ăn, anh ta theo mùi thơm đi tới phòng nhà bếp, lại thấy Tần Phong đang bận rộn ở trong nhà bếp. ” Cô biết nấu cơm sao ? ” Ngửi thấy mùi thơm ngào ngạt của thức ăn Lâm Vũ Mặc chỉ muốn ăn lập tức chạy đến chiêm ngưỡng và thưởng thức. ” Cái này thì có gì khó khăn vất vả ? Tay nghề của sư phụ tôi mới đáng nói ! ” Tần Phong vừa ăn thức ăn trên đĩa vừa kiêu ngạo nói. Lâm Vũ Mặc đoạt lấy một cái đĩa khác cũng ăn. ” Ừ, kinh nghiệm tay nghề không tệ, tôi quyết định hành động, về sau cô đến đây làm nữ giúp việc cho tôi. ” ” Nữ giúp việc ? Bao nhiêu tiền ? ” MiệngTần Phong lấp đầy thức ăn, bất mãn nhìn Lâm Vũ Mặc, ” Trả ít tiền tôi nhất định không làm ! ” ” Cô muốn bao nhiêu ? ” Từ đĩa thức ăn ngon Lâm Vũ Mặc ngẩng đầu lên, kiêu ngạo nhìn cô chằm chằm. Tần Phong đưa ra năm ngón tay, chần chừ liếc nhìn khuôn mặt tuấn tú của Lâm Vũ Mặc, sau đó lại tham lam đưa ra năm ngón tay. ” Mười vạn ? ” Lâm Vũ Mặc hếch mày lên, nhìn vẻ mặt giám sát của Tần Phong, ” Ngày mai đưa chi phiếu cho cô, mở màn từ ngày hôm nay cô khởi đầu thao tác. ” ” Mười vạn ” Cằm thiếu chút nữa rớt xuống. Cô vốn chỉ muốn năm ngàn, sau lại cảm thấy người này có tiền như vậy, muốn một vạn có lẽ rằng cũng không quá khó, không ngờ anh ta há miệng liền mười vạn. Cô cười trộm trong lòng cười hì hì, ” Tốt, khởi đầu từ ngày hôm nay. Chẳng qua tôi phải nói trước, tôi chỉ đến đây làm nữ giúp việc, chứ không phải người hầu cận cho thiếu gia anh đâu đấy. ” ” Chỉ dựa vào vóc người này của cô ? Cho tôi cũng nuối không trôi ! ” Vẻ mặt Lâm Vũ Mặc xem thường hừ lạnh. Anh ta cũng không phải người tùy tiện, đâu phải khẩu vị nào cũng hoàn toàn có thể ăn được. ” Vậy thì tốt. ” Tần Phong yên lòng vỗ ngực một cái, nghịch ngợm cười cười. Ngày thứ hai vừa ra đến cửa trước, Lâm Vũ Mặc đùng một cái quay người lại, nhanh gọn hôn trộm lên gò má của Tần Phong một cái nói ” Cô hầu gái, thao tác đàng hoàng đấy ! ” Ngây ngốc nhìn cửa phòng đóng ở trước mặt mình, Tần Phong ngu đứng yên tại chỗ. Cô lấy tay lau lên chỗ bị hôn trên khuôn mặt mình, cảm thấy nơi đó nóng hừng hực, giống như bị phỏng. ” Ai nha ! Tần Phong, ở đây làm gì kia chứ còn không mau đi thao tác ! ” Tần Phong vỗ vỗ mặt mình, cố lờ đi cảm xúc khác thường trong lòng mình, nhanh gọn trở lại phòng mở màn quét dọn. Cô vốn là người tự lập, từ nhiều năm trước cho tới giờ đây bất kể chuyện gì cũng đều do chính bản thân thực thi, vì vậy nhìn căn phòng của Lâm Vũ Mặc làm cho cô có chút mất hồn, Tần Phong không tin phủ nhận một cái. ” Thật là đại thiếu gia, lớn như thể lại làm căn phòng loạn lên như vậy, cũng không biết tự mình quét dọn một chút ít gì cả. ” Tần Phong nhíu cái mũi nhỏ xíu quở trách nhẹ .

cô vợ bỏ trốn 15 tuổi